Thứ Năm, 13 tháng 5, 2010

Thật là một cuộc đời thê thảm a.... Không có bạn trai cũng chả chết ai, ở một mình càng tốt...Thế nhưng sống trong cái môi trường cứ hễ chườn mặt ra ngoài đường là thấy người ta cặp cặp thật là khiến ta muốn ói máu mà.... tự an ủi bản thân, thôi mình là jai đẹp, mình không cần bồ ___ __!

Dạo này hình như level bệnh hoạn đã tăng thêm dược vài bậc... hồi tối đi ăn kem nhìn thấy một bạn jai xinh ơi là xinh....mém nữa ta đã nhảy bổ vô tấn công bạn í, nếu không có on mắt của cả chục người đang đổ dồn vào thì... chẹp chẹp...

Tiểu Bối đáng iu của ta, nói thế thôi chứ nhìn thấy nó là máu s của ta lại nổi lên dã man, chỉ muốn bưng nó ra hành cho bõ ghét...dám giới thiệu với bạn bách khoa là ta là giáo chủ bệnh hoạn giao XD. là sao cơ chứ....~.~ nó còn bảo cái gì mà ta thích đọc mấy loại truyện ... thật là làm tổn thương trái tim yếu ớt của ta... ta hận


TT___TT để tránh tình trạng tự kỉ ngày càng gia tăng, ta phải mau chóng đi lừa tình thôi TT__TT


quẩn....

ăn no rảnh mỡ hết việc làm...leo lên lập một cái blog mới...tình hình là mình cũng đã có một cái..nhưng chả hiểu sao não nó đứt mất mấy cái dây..kết quả là đi lập cái mới cho nó lành...thiệt là hết biết....Trời nóng ói máu..ông thầy thực tập sinh điên dại..bảo cái gì mà thi có mổ ếch..làm mình nước mắt lưng tròng sờ vào con ếch..ôi giờ ơi...mình sờ vào nó, banh xác nó chán chê...ổng phang vào mặt mình câu, bài này thi lý thuyết..là sao???? cái thái độ đó là thế nào hả? Mém nữa mình giết ổng luôn rồi.. Đi đóng tiền học gặp mấy anh chị đi đóng tiền học lại. Nguyên đám rủ nhau tính đi đốt phòng đào tạo của trường.. Sau đấy thì thôi, bảo cách đấy lộ liễu quá. Thôi thì quăng natri vô đường ống dẫn nước của trường vậy...

cái trường gì đâu mà ác nhân thất đức à...học phí mắc dã man.. mình lại học trúng cái nghành dã man nhất.. thôi thì cầu trời lạy phật cho kì này con qua hết...